Nan giải phòng trọ cho thân nhân người bệnh

10/09/2014 03:52 AM


Rất nhiều bệnh nhân nghèo không cáng nổi giá phòng trọ đành phải tá túc qua ngày ở hành lang bệnh viện bất chấp gió mưa.

Đua nhau chặt chém

Hàng trăm, hàng ngàn bệnh nhân đổ về Bệnh viện Ung bướu TP.HCM chữa trị khiến nơi đây luôn lâm cảnh quá tải trầm trọng từ trong cho đến ngoài bệnh viện. Tìm một chỗ trọ cũng là điều khủng khiếp. Chúng tôi tìm đến con hẻm số 5, đường Nơ Trang Long, P.14, Q.Bình Thạnh (TP.HCM) thấy chi chít những biển quảng cáo cho thuê nhà trọ, phòng nghỉ. Ghé vào một quán nước mía, ngồi chưa ấm chỗ thì một người đàn ông to cao đi ra xưng tên Tân, rồi bắt chuyện: "Người nhà bệnh nhân hả. Có chỗ trọ chưa? Qua bên anh còn nhiều phòng, giá bình dân lắm". Căn phòng ông Tân nói nằm trong ngôi nhà 3 tầng, được gia cố, chia nhỏ, xung quanh ghép bằng ván gỗ mỏng sơ sài trông chẳng khác gì khu ổ chuột với cả chục cái ghế bố xếp sát nhau. Không khí trong phòng nóng bức, ngột ngạt, đủ thứ mùi từ thức ăn, mùi ẩm thấp lâu ngày không được lau chùi cùng mùi xú khí nhà vệ sinh quyện vào nhau tạo thành một mùi hỗn hợp tanh tanh khăm khẳm. Căn phòng ổ chuột tồi tàn như vậy nhưng khi hỏi giá, chúng tôi không khỏi choáng váng: 180.000đ/ngày/người.

Rồi một người đàn ông xưng tên Châu dẫn tôi đi xem một phòng trọ khác. Theo quan sát thì căn phòng này có vẻ nhỉnh hơn so với căn phòng cũ, chừng 15m2, được ghép bằng những ván gỗ lỏng lẻo. Dù vậy đã có khoảng chục người đến trước đang thuê, nếu tính thêm cả chúng tôi nữa thì quá chật. Đang phân vân không biết tại sao chật chội vậy mà lại có nhiều người chấp nhận thuê thì bị chủ nhà cắt ngang: "Các anh ở đây thì tiện đủ thứ, gần bệnh viện, lại có nhiều quán cơm xung quanh, khỏi mất công đi lại tìm đường khó khăn…". Tham khảo giá một vòng, chúng tôi thấy rẻ nhất cũng 180.000đ/người/ngày trọ. Nếu nằm ghế bố ngoài phòng thì giá 40.000 đồng/đêm, nằm chiếu 30.000 đồng/đêm. Nếu thuê dài ở theo tháng thì chủ trọ lấy từ 3,5- 4 triệu đồng/phòng.

Nhiều ngày ghi nhận tại BV Ung bướu TP.HCM cho thấy nơi đây luôn quá tải bệnh nhân, nhất là nông dân nghèo từ các tỉnh đổ về. Do vậy, hầu hết họ phải kiếm một góc ở bệnh viện để tá túc qua ngày thăm nuôi, chữa bệnh. Chị Nguyễn Thị Nga (quê Bù Đăng, Bình Phước) chua xót kể: "Cách đây nửa tháng tại hành lang này có hai cha con bị bệnh ung thư máu. Bữa đó trời nắng nóng nhiều người chen nhau qua lại cháu bé không chịu được nên đã qua đời". Anh Võ Văn Thu (40 tuổi, quê Phù Cát, Bình Định) cho biết: "Tôi bị bệnh ung thư giác mạc điều trị ở đây đã hơn 5 năm, mỗi lần ở quê vào là lại phải đi thuê nhà, nhưng đi đâu cũng bị chặt chém. Nhà nghèo nên tôi chỉ thuê một góc cầu thang nhỏ trong nhà trọ, không có giường chiếu để nằm; tối đến nằm trên chiếc ghế bố ngủ mà muỗi bay như ong, rồi chuột, gián chạy tứ tung khiếp lắm". Bà Nguyễn Thị Xuân An (50 tuổi, quê Trảng Bàng, Tây Ninh) - một người “gắn bó” với bệnh viện này khá lâu cho biết, bà bị ung thư gan: "Gia đình nghèo quá, tôi phải ở hành lang bệnh viện gần ba năm rồi, ngày nắng thì còn đỡ, chứ ngày mưa khổ hết chỗ nói. Có nhiều đêm đang nằm ngủ trời mưa to nước tràn vào hành lang mọi người ướt như chuột lột thê thảm lắm".

Giá trên trời, chất lượng ổ chuột

Tình hình các bệnh viện phía Bắc cũng chẳng tươi sáng hơn. Trước cổng Bệnh viện Nhi Trung ương (Đê La Thành, Hà Nội), những tờ rơi, biển quảng cáo cho thuê nhà nghỉ trọ chất lượng cao nhan nhản khắp nơi. Dừng chân trước bất kỳ một quán nước, hàng ăn nào tại khu vực này cũng có thể hỏi được phòng trọ thuê theo ngày, theo giờ gần bệnh viện. Trong vai người nhà đi chăm bệnh nhân, chúng tôi hỏi thăm một chị bán bún treo biển cho thuê phòng trọ, chị này đon đả giới thiệu với chúng tôi về phòng trọ có đầy đủ chăn gối và khép kín sạch sẽ. Theo chân bà chủ quán, chúng tôi len vào một hẻm nhỏ, đi qua một dãy quán ăn. Chúng tôi bước vào một căn phòng chừng 16m2, mùi nhà vệ sinh, mùi thức ăn của quán cơm sát bên cạnh rồi mùi ẩm mốc ngai ngái sộc vào mũi. Thấy tôi tỏ thái độ khó chịu vì mùi, chị này nói, do mới có người chuyển đi nên chưa kịp khử mùi, nhưng chỉ cần "xịt" một lúc là căn phòng lại sạch sẽ ngay. Hỏi giá, chủ phòng trọ cho biết: "Nghỉ theo ngày thì 180 nghìn đồng, còn nếu chỉ nghỉ trưa thì 80 nghìn đồng. Nhà chị lúc nào cũng kín người thuê". Như vậy, nếu ngày nào cũng đủ 4 giường cho thuê, mỗi tháng chủ nhà này thu nhập khoảng trên dưới 20 triệu đồng chỉ với căn phòng xập xệ này.

Tìm hiểu xung quanh bệnh viện K Trung ương tại nội thành Hà Nội, các khu nhà trọ "ổ chuột", tạm bợ cũng có giá đắt ngang… khách sạn. Đứng trước một dãy nhà trọ cách bệnh viện này chừng 100m, chúng tôi được chủ nhà tên V. nhiệt tình "thăm hỏi" và giới thiệu vào thuê chỗ nghỉ. Nhà ông V. có hơn 10 phòng chuyên cho người nhà bệnh nhân thuê trọ. Mỗi phòng rộng chưa đầy 10m2, không giường, phản, chỉ có manh chiếu trải trực tiếp dưới nền đất ẩm ướt. Ông V. dẫn tôi tới phòng cuối cùng, ngay sát nhà vệ sinh chung của cả dãy trọ nói: "Còn duy nhất phòng này, tôi lấy rẻ thôi. Nếu muốn ở riêng thì 240 nghìn đồng/ngày, còn ở ghép thì 100 nghìn đồng/ngày. Ở thì đặt tiền ngay kẻo hết phòng". Lấy lý do giá hơi cao, chúng tôi tìm tới một nhà trọ khác để hợp với túi tiền. Theo chân một người đàn ông bán nước ven đường, chúng tôi đến ngôi nhà 5 tầng xây dựng được khoảng 2 năm chuyên để cho người nhà bệnh nhân thuê. Người đàn ông này cho biết, nếu ở tầng cao sẽ giảm 10 nghìn đồng so với tầng dưới. Chủ nhà hỏi chúng tôi muốn thuê phòng VIP hay phòng bình dân, theo lời giới thiệu thì phòng VIP sẽ có giá 250 nghìn đồng/ngày, ngủ trưa thì 100 nghìn đồng; còn phòng bình dân thì 150 nghìn đồng/ngày và ngủ trưa thì 60 nghìn đồng.

Căn phòng mà chủ nhà giới thiệu là phòng  VIP, an toàn, sạch sẽ rộng khoảng 10 - 12m2, có một chiếc giường và một tủ con con. Còn tại phòng bình dân, 4 chiếc đệm cũ được đặt trực tiếp xuống đất trong căn phòng rộng chừng 15m2. Mỗi tầng của căn nhà này có 6 phòng, 3 phòng VIP và 3 phòng bình dân, tất cả đều dùng chung một nhà vệ sinh. Như vậy, chỉ với phép tính đơn giản, trung bình, chỉ cần cho thuê phòng trọ, chủ nhà này mỗi ngày sẽ thu được khoảng 10 triệu đồng/ngày và 300 triệu đồng/tháng. Trong khi đó, cũng căn phòng như vậy ở khu vực khác, chủ cho thuê giá cao nhất cũng chỉ khoảng 1,5 triệu đồng/tháng. Qua khảo sát, hầu hết các khu nhà trọ xung quanh các bệnh viện lớn trên địa bàn Hà Nội được xây dựng rất tạm bợ và đang xuống cấp trầm trọng. Có phòng rộng chỉ khoảng 10m2 nhưng có đến gần 10 người tá túc. Có nhiều khu trọ gần quán ăn nên thường xuyên xảy ra cảnh nhếch nhác, chen chúc đến ngộp thở. Còn có những khu nhà trọ gần khu đổ rác, cống rãnh nước bẩn thỉu, bốc mùi. Lại có những phòng chỉ được dựng tạm bợ trên khung thép như giàn giáo xây nhà, tường ghép bằng gỗ ép với tôn. Thậm chí có phòng chỉ rộng chừng 6m2, không cửa sổ, không giường phản, điểm nhấn duy nhất chỉ là chiếc bóng điện tuýp nhỏ thắp sáng trong phòng. Hệ thống phòng ốc hầu hết bị xuống cấp khi trần nhà rêu, mạng nhện phủ kín, ẩm mốc, thiếu ánh sáng, giường gỗ ọp ẹp, chăn màn cáu bẩn được dùng không biết qua bao nhiêu lượt người.  Đó là chưa kể, có nhiều dãy trọ là nơi chuột, gián, muỗi... cư ngụ và hoành hành.

Trò chuyện với chúng tôi, hầu hết người nhà bệnh nhân chấp nhận với mức giá "cắt cổ" và chịu nhồi nhét trong căn phòng "ổ chuột" chỉ với lý do ở gần bệnh viện tiện bề đi lại. Anh Dũng (Nghi Xuân, Hà Tĩnh) cho biết, anh và con trai 7 tuổi ra Hà Nội khám bệnh, nhưng bệnh của con anh cần phải theo dõi thêm ít ngày mà chưa cần phải nhập viện. Về nhà thì xa, không người thân thích, anh đành chấp nhận thuê phòng trọ chung để tiện đi lại cho việc khám chữa: "Tôi thuê phòng rộng 12m2 với 4 phản nhỏ kê sát nhau, có khi trong phòng nhồi nhét cả chục người ở ghép chung giường. Phòng nhỏ mà không có cửa sổ, nhiều lúc bí bách khó thở, tôi phải dẫn con ra ngoài "đớp" không khí. Do xác định phải ở lại hơn nửa tháng nên tôi phải mang đống chăn đệm ở đây đi giặt là thuê. Ngày đầu đến thuê, mặc dù trời rét căm căm nhưng tôi không dám đắp vì sợ quá. Mùi hôi hám, cáu bẩn, nhìn là muốn nôn ọe, tôi sợ đắp cho con lại sinh bệnh thêm". Còn chị Hoàng Thị Lan (Tuyên Quang) đưa mẹ đi chữa ung thư cổ tử cung ở viện K, do chỉ cần xạ trị theo ngày nên không cần ở nội trú. Chị Lan phải tìm phòng trọ gần bệnh viện để hai mẹ con chữa bệnh: "Tôi phải mất nửa buổi để tìm phòng có giá 150 nghìn đồng/ngày, nhưng phòng bẩn thỉu, chật chội quá, 9 người nhét vào một phòng 10m2. Cả dãy trọ mà chỉ có một nhà vệ sinh, nhiều khi mùi nhà vệ sinh bốc mùi nồng nặc, chỗ phơi quần áo thì bé tý, ai giặt giũ trước thì có chỗ phơi, còn không phải mắc lên cửa sổ trong phòng. Tôi rất sợ xuống Hà Nội, không phải chỉ giá cả đắt đỏ mà cảnh tượng nhếch nhác tại khu trọ khiến tôi bị ám ảnh".

Theo PLTPHCM, PNO